Nguyễn Du đã đặt chân lên đất nước Trung Hoa. Ấn tượng về một Trung Hoa vua quan xa xỉ, dân chúng điêu linh, vắng người trọng tiết nghĩa đè nặng trong lòng Nguyễn. Nguyễn thấy lòng nặng trĩu, bỗng thốt lên hai câu thơ: “Ai bảo Trung Hoa trọng trung nghĩa. Mà đây đền miếu lạnh lùng thay”.
Nhận được tin từ Hải, Phạm Tuấn Hào liền lao đến công ty ngăn cản. Liễu tỏ ra bình thản và thông báo cho anh ta biết mình đã có thông tin về vợ bé và cậu...
Bà Huê sau khi biết bộ mặt thật của Hào thì đã phân biệt được tốt xấu, đúng sai, vui lòng dọn đến nhà Liễu ở. Bây giờ bà mới tiết lộ bí mật về bài thơ năm...