Nguyễn Du đã đặt chân lên đất nước Trung Hoa. Ấn tượng về một Trung Hoa vua quan xa xỉ, dân chúng điêu linh, vắng người trọng tiết nghĩa đè nặng trong lòng Nguyễn. Nguyễn thấy lòng nặng trĩu, bỗng thốt lên hai câu thơ: “Ai bảo Trung Hoa trọng trung nghĩa. Mà đây đền miếu lạnh lùng thay”.
Phượng Thổ, một người bạn và cũng là người coi Liễu là ân nhân từ Sài Gòn trở về cùng Liễu bí mật tổ chức Dạ hội từ thiện. Điều này không qua mắt được lực...
Có Thập Quỷ bảo kê, các chủ hàng nước bạn không dám dùng thủ đoạn với Liễu. Từ đó cái tên Liễu Tiền Tấn ra đời. Trong khi công việc của Liễu vô cùng thịnh...