Nguyễn Du đã đặt chân lên đất nước Trung Hoa. Ấn tượng về một Trung Hoa vua quan xa xỉ, dân chúng điêu linh, vắng người trọng tiết nghĩa đè nặng trong lòng Nguyễn. Nguyễn thấy lòng nặng trĩu, bỗng thốt lên hai câu thơ: “Ai bảo Trung Hoa trọng trung nghĩa. Mà đây đền miếu lạnh lùng thay”.
Trường bắt đầu nhận ra sự nhỏ nhen và vô lý của mình , chàng hối hận với những gì mình đã đối xử với vợ con. Chàng bỏ đi chơi với chúng bạn , không muốn...
Chỉ vì cho rằng lấy Trinh là một sai lầm, và Trinh là nguyên nhân khiến chàng rơi vào cảnh nghèo khổ, túng quẫn mà Trường quên đi tấm tình yêu đằm thắm và...
Đã lâu nay Trinh buồn rầu thấy chồng đổi khác .Trường ít khi vui vẻ , hay gắt gỏng rồi lại yên lặng hàng giờ. Đôi khi Trường thấy thương vợ, muốn an ủi...