Nguyễn Du đã đặt chân lên đất nước Trung Hoa. Ấn tượng về một Trung Hoa vua quan xa xỉ, dân chúng điêu linh, vắng người trọng tiết nghĩa đè nặng trong lòng Nguyễn. Nguyễn thấy lòng nặng trĩu, bỗng thốt lên hai câu thơ: “Ai bảo Trung Hoa trọng trung nghĩa. Mà đây đền miếu lạnh lùng thay”.
Được bà Phó Đoan o bế và sự thổi phồng của nhà Văn Minh, Xuân tóc đỏ ngày càng có tầm ảnh hưởng trong giới thượng lưu. Trong buổi khánh thành linh đình...
Ông Phán mọc sừng đến thông báo cho Xuân tóc đỏ rằng địa vị của hắn trong gia đình đã rất lung lay khi ai cũng có lý do để ghét hắn, trong đó vợ chồng Văn...