Nguyễn Du đã đặt chân lên đất nước Trung Hoa. Ấn tượng về một Trung Hoa vua quan xa xỉ, dân chúng điêu linh, vắng người trọng tiết nghĩa đè nặng trong lòng Nguyễn. Nguyễn thấy lòng nặng trĩu, bỗng thốt lên hai câu thơ: “Ai bảo Trung Hoa trọng trung nghĩa. Mà đây đền miếu lạnh lùng thay”.
Những cử chỉ của vợ chồng Tư Mắm tại quán của dì Tư béo không lọt qua mắt cậu bé An. Vờ cầm ấm nước sôi đến rót thay vào bát nước nguội để có thể đến bên...