Nguyễn Du đã đặt chân lên đất nước Trung Hoa. Ấn tượng về một Trung Hoa vua quan xa xỉ, dân chúng điêu linh, vắng người trọng tiết nghĩa đè nặng trong lòng Nguyễn. Nguyễn thấy lòng nặng trĩu, bỗng thốt lên hai câu thơ: “Ai bảo Trung Hoa trọng trung nghĩa. Mà đây đền miếu lạnh lùng thay”.
Ông Đầu- Chủ nhiệm hợp tác xã thực hiện chủ trương của cấp trên đến thuyết phục sư thầy phá chùa lấy gỗ và gạch để xây nhà trẻ mẫu giáo, xây nhà hộ sinh...
Không ra tán thành hay không tán thành chủ trương thành lập hợp tác xã, xung công của cải vật chất cho tập thể, nhưng Lão Thích lại vạch đường cho con...
Lão Thích trốn tránh gặp người làng, một mình một bến tắm để không phải thấy mặt ai và không ai thấy mình. Vậy mà hôm nay lại xuất hiện thêm lão Cẩn ở...
Hiệu trước khi thoát li khỏi làng đã kể lại đầu đuôi chuyện anh với Thành cho Thỉnh biết. Hoá ra chuyện tình duyên của hai người không đi tới nơi tới trốn...