Nguyễn Du đã đặt chân lên đất nước Trung Hoa. Ấn tượng về một Trung Hoa vua quan xa xỉ, dân chúng điêu linh, vắng người trọng tiết nghĩa đè nặng trong lòng Nguyễn. Nguyễn thấy lòng nặng trĩu, bỗng thốt lên hai câu thơ: “Ai bảo Trung Hoa trọng trung nghĩa. Mà đây đền miếu lạnh lùng thay”.
Câu chuyện trở về những ngày Tùng mới sang chiến trường K với nỗi hoài nghi tại sao mình lại phải có mặt ở đất nước xa xôi man rợ này. Và đại đội trưởng...
Tùng chạy trốn khỏi nhóm tàn quân tuyệt vọng và vô phương hướng. Anh rơi vào tình cảnh cơ cực và cô độc giữa rừng hoang và nghĩ tới số phận của những cô...
Vết thương của tên Lục Thum bị hoại tử mạnh khiến cho đám giòi lăn khỏi miệng vết thương chu du lên người của nữ y tá câm và Tùng khiến anh kinh hãi và ám...
Một khoảng lặng của chiến tranh cũng là khoảng lặng của nỗi lòng người lính. Tùng chìm vào cõi riêng của mình khi anh gảy đàn ghi ta theo yêu cầu của bọn...