Nguyễn Du đã đặt chân lên đất nước Trung Hoa. Ấn tượng về một Trung Hoa vua quan xa xỉ, dân chúng điêu linh, vắng người trọng tiết nghĩa đè nặng trong lòng Nguyễn. Nguyễn thấy lòng nặng trĩu, bỗng thốt lên hai câu thơ: “Ai bảo Trung Hoa trọng trung nghĩa. Mà đây đền miếu lạnh lùng thay”.
Ông đồ Chuyện mang cau trầu sang hỏi Vân Thúy- con gái Bá Hộ Phạm Tùng cho con trai là giáo Chuyên. Đôi bạn trẻ được bà con dân làng yêu mến, chúc phúc,...
Thất vọng về thằng con trai, Hoàng Vưỡn nhớ lại một thời trai trẻ oai phong của mình.Khi ấy, Vưỡn là một đội viên du kích tích cực, rồi được tín nhiệm...