Nguyễn Du đã đặt chân lên đất nước Trung Hoa. Ấn tượng về một Trung Hoa vua quan xa xỉ, dân chúng điêu linh, vắng người trọng tiết nghĩa đè nặng trong lòng Nguyễn. Nguyễn thấy lòng nặng trĩu, bỗng thốt lên hai câu thơ: “Ai bảo Trung Hoa trọng trung nghĩa. Mà đây đền miếu lạnh lùng thay”.
Sau nửa tháng ở nhà bà thím họ, mẹ con Hai Thanh lên nhà giam Phú Lợi thăm chồng. Cô lại tiếp tục chuẩn bị thêm giấy tờ, nắm thêm tin tức rồi khăn gói...
Hai Thanh không ngờ cô gặp lại Quang, giờ đây hắn là một viên đồn trưởng ác ôn khét tiếng. Khi nghe hắn tuyên bố chồng mình phải lên máy chém, Hai Thanh...
Thấy chồng mỗi ngày một gầy rộc rạc đi, Hai Thanh không khỏi nghi ngờ nhưng cô luôn tin anh không sa vào con đường trác truỵ. Nhớ tới ánh mắt tối sầm của...