Mặc dù tính cách của Hà Lan đôi lúc hơi bướng bỉnh, nhưng trong mắt Ngạn, Hà Lan bao giờ cũng là một người bạn gái dịu dàng, thậm chí có lúc yếu đuối. Hà Lan cần sự che chở của Ngạn. Và Ngạn rất kiêu hãnh về điều đó. Vốn là một cậu bé thích leo trèo và đánh nhau, lên lớp năm, Ngạn trở thành thủ lĩnh của một nhóm ở trong lớp, đánh lộn hàng ngày với nhóm
do thằng Toản cầm đầu.
Sau khi nghe Chiêu Hổ kể lại, Mai Sơn Phủ từ khi từ ở Thăng Long về, thi cử lận đận, sức khỏe sa sút và đã mất, Xuân Hương vô cùng buồn bã, nàng đã hiểu...
Mang trong mình tâm trạng đắng cay vì chín năm chờ đợi người yêu không trở lại, nỗi buồn cô đơn kéo dài, Tổng Cóc ngày càng quan tâm, giúp đỡ và sự nhiệt...