Tác phẩm tiểu thuyết đầu tay “Gió thổi mùa trăng năm ấy” của tác giả Vạn Lý Độc Hành (tức Đỗ Hoàng Dương) ra mắt ngày đầu năm qua như một “lá thư tình” gửi về thuở ấu thơ lẫn nơi sinh thành thuở xưa luôn khắc ghi đậm sâu trong tâm khảm bất cứ ai ly hương lập nghiệp xa quê. Từng là một chiến sĩ công an, tác giả có điều kiện và chất liệu thực tế quý giá để đưa vào thành tình tiết hấp dẫn trong tiểu thuyết của ông. Tác phẩm nhờ vậy toát lên tình đồng chí, đồng đội gắn bó keo sơn.
Huyền và Trúc lên Sài Gòn tìm Phan. Đúng như dự đoán của Huyền, anh ta phủi bỏ hết trách nhiệm với những việc mình đã gây ra, không muốn ràng buộc với cô...
Sau chuyến đi Đà Lạt về, Phan ít lui tới cửa hàng của ông Hoán. Giữa lúc công việc buôn bán của gia đình ông gặp khó khăn, thì sự vắng mặt của anh ta làm...
Phan đã lộ rõ là kẻ sở khanh, hắn đã chiếm đoạt Huyền trong đêm ở khách sạn Đà Lạt. Huyền ân hận và xót xa cho chính mình. Trở về Mỹ Tho, cô rủ Trúc tới...