Tác phẩm tiểu thuyết đầu tay “Gió thổi mùa trăng năm ấy” của tác giả Vạn Lý Độc Hành (tức Đỗ Hoàng Dương) ra mắt ngày đầu năm qua như một “lá thư tình” gửi về thuở ấu thơ lẫn nơi sinh thành thuở xưa luôn khắc ghi đậm sâu trong tâm khảm bất cứ ai ly hương lập nghiệp xa quê. Từng là một chiến sĩ công an, tác giả có điều kiện và chất liệu thực tế quý giá để đưa vào thành tình tiết hấp dẫn trong tiểu thuyết của ông. Tác phẩm nhờ vậy toát lên tình đồng chí, đồng đội gắn bó keo sơn.
Khi quân dân biên khu đang dồn sức đánh trận cuối cùng, đuổi những đám tàn quân còn nương náu ở hòn đảo ven bờ thì nhận được mệnh lệnh của Bộ Tổng Tư lệnh...
Trong trận đánh Nàm Khoái, do sơ suất để phát nổ một quả đạn tự sát của Nhật mà Giải Phóng quân địa phương cấp cho quân ta, Trần Bình cùng cả khẩu đội...
Sau vụ Lê Thừa và Phạm Toản bị kỉ luật vì lẩn vào trấn Mào Lẻng thu lượm vũ khí của địch, tiểu đoàn trưởng Biên Cương đến thương lượng với Khu uỷ viên...
Sau “tao ngộ chiến”, quân Quốc dân đảng đồn trú tại các làng và bọn tàn quân chạy từ Ninh Minh sang tìm đường ra biển kinh hồn táng đởm. Quân ta tiến đến...
Trong một lần cùng anh em đội trinh sát tiến vào khu nhà của Quốc dân đảng lập sở chỉ huy ở Vòng Chúc, Trần Bình gặp lại Xoan, cô gái nhỏ phụ việc cho bà...