Tác phẩm tiểu thuyết đầu tay “Gió thổi mùa trăng năm ấy” của tác giả Vạn Lý Độc Hành (tức Đỗ Hoàng Dương) ra mắt ngày đầu năm qua như một “lá thư tình” gửi về thuở ấu thơ lẫn nơi sinh thành thuở xưa luôn khắc ghi đậm sâu trong tâm khảm bất cứ ai ly hương lập nghiệp xa quê. Từng là một chiến sĩ công an, tác giả có điều kiện và chất liệu thực tế quý giá để đưa vào thành tình tiết hấp dẫn trong tiểu thuyết của ông. Tác phẩm nhờ vậy toát lên tình đồng chí, đồng đội gắn bó keo sơn.
Loan đưa Sáu Hùng, Tổng Giám đốc hãng điện tử phía nam đến gặp Thảo để bàncụ thể về việc thuê mặt bằng ngôi nhà của vợ chồng chị. Thoạt nhìn, Thảo chợt...
Mùa đông trôi qua cũng là mùa gặt hái lợi nhuận thuốc lào bất ngờ của Lãm. Nhận thấy tầm quan trọng của cái thứ thuốc này với đồng bào miền núi, gã tạm...
Thảo đã trở về. Sự trở về của chị đã trở thành một ngày hội đối với những người trong khu Phố Lính. Nó không chỉ đơn thuần hàm nghĩa đoàn tụ thông thường...