Tác phẩm tiểu thuyết đầu tay “Gió thổi mùa trăng năm ấy” của tác giả Vạn Lý Độc Hành (tức Đỗ Hoàng Dương) ra mắt ngày đầu năm qua như một “lá thư tình” gửi về thuở ấu thơ lẫn nơi sinh thành thuở xưa luôn khắc ghi đậm sâu trong tâm khảm bất cứ ai ly hương lập nghiệp xa quê. Từng là một chiến sĩ công an, tác giả có điều kiện và chất liệu thực tế quý giá để đưa vào thành tình tiết hấp dẫn trong tiểu thuyết của ông. Tác phẩm nhờ vậy toát lên tình đồng chí, đồng đội gắn bó keo sơn.
Sau hai ngày vượt đường rừng nguy hiểm, Thuý gặp được Linh. Tình yêu của hai người đã chớm nở. Trên đường xuống xã, Linh cũng đã gặp lại Hai Thanh và Sáu...
Trong một lần tình cờ Linh biết Thu Hương người yêu của anh đang ở Hà Nội, đã có gia đình và đang giảng dạy tại Đại học Tổng hợp Văn. Vậy là Linh đã mất...
Ở buổi đọc truyện trước, Linh bị thương và được đưa về điều trị tại một viện quân y. Ở đây anh thấy và cảm nhận được
nỗi khó khăn cũng như lòng dũng cảm...