Tác phẩm tiểu thuyết đầu tay “Gió thổi mùa trăng năm ấy” của tác giả Vạn Lý Độc Hành (tức Đỗ Hoàng Dương) ra mắt ngày đầu năm qua như một “lá thư tình” gửi về thuở ấu thơ lẫn nơi sinh thành thuở xưa luôn khắc ghi đậm sâu trong tâm khảm bất cứ ai ly hương lập nghiệp xa quê. Từng là một chiến sĩ công an, tác giả có điều kiện và chất liệu thực tế quý giá để đưa vào thành tình tiết hấp dẫn trong tiểu thuyết của ông. Tác phẩm nhờ vậy toát lên tình đồng chí, đồng đội gắn bó keo sơn.
Chỉ sau hai tuần đi làm cỏ- vê, Lượm đã gây được tín nhiệm với hầu hết bọn Tây ở sở Pót, từ tên giám đốc cho đến tên lính gác. Nó làm việc, chăm chỉ, cẩn...
Việc Chỉ huy trưởng bị đưa đi mất tích trong đêm và tin Vệ -to- đầu bị bắt cùng với chỉ huy trưởng có thể hiện nay đang bị giam ở lao Tòa Khâm, làm Lượm...
Ở buổi đọc truyện trước, bọn lính ngục bắt tù con nít phải dọn cầu tiêu của hai dãy ba-ti- măng 1 và 2. Nhân cơ hội này, băng Lép -sẹo, đứa nào cũng giấu...