Tác phẩm tiểu thuyết đầu tay “Gió thổi mùa trăng năm ấy” của tác giả Vạn Lý Độc Hành (tức Đỗ Hoàng Dương) ra mắt ngày đầu năm qua như một “lá thư tình” gửi về thuở ấu thơ lẫn nơi sinh thành thuở xưa luôn khắc ghi đậm sâu trong tâm khảm bất cứ ai ly hương lập nghiệp xa quê. Từng là một chiến sĩ công an, tác giả có điều kiện và chất liệu thực tế quý giá để đưa vào thành tình tiết hấp dẫn trong tiểu thuyết của ông. Tác phẩm nhờ vậy toát lên tình đồng chí, đồng đội gắn bó keo sơn.
Kí ức của Y trở về tuổi thơ nơi vùng đất bị yểm bùa. Dòng họ nhà Y lớn lắm nhưng hễ cứ đẻ con gái đều trở thành gái dở, con trai sáng láng, giỏi giang thì...
Cô nghỉ việc đi tìm bệnh nhân nam trốn viện mất tích. Thế nhưng Cô chỉ gặp Y đúng hai lần tại bức tường rêu bí mật trong giấc mơ của mình. Còn Y đã bị rơi...
Ở buổi đọc trước là ký ức về những biến động ở Chùa Cuối. Bắt đầu là nạn trộm cắp hoành hành khắp xóm. Đàn ông trong làng đã được huy động hết lên phía...
Khi hợp tác xã giải thể, ở xóm Chùa Cuối, ông Sì cá lại phất lên nhờ tranh thủ mua được mấy sào mặt nước thanh lí để nuôi cá. Người nông dân chịu thương...