Tiểu thuyết “Gió thổi mùa trăng năm ấy” của tác giả Vạn Lý Độc Hành mở ra với khung cảnh vùng đất trầm mặc, an yên Sơn Tịnh. Sơn Tịnh là nơi tập trung hầu hết các quân binh chủng của quân đội, ngoại trừ hải quân. Người dân vùng này mang khí chất khảng khái con nhà lính. Người lớn làm cho bọn trẻ tin rằng mỗi đứa trẻ ở đây đều mang dòng máu anh hùng và tình yêu tự do. Có lẽ đó cũng là lý do mà chúng thường lập nhóm tự xưng hùng xưng bá, đánh dấu chủ quyền từng khu vực.
Tin vui giải phóng Điện Biên như một cơn gió lốc thổi bùng niềm vui náo nức của nhân dân và làm tắt ngấm hi vọng mong manh của bọn địch. Ngày rút quân của...
Dịp đầu năm 1953, Hoan được thay mặt Đội thiếu niên du kích Đình Bảng đi dự Đại hội chiến sĩ thi đua toàn quốc tại Việt Bắc. Lá thư từ chiến khu Việt Bắc...
Tuy chưa bị tên Lơ Rát nghi ngờ, nhưng Thạo rất buồn vì không thể liên lạc với Hoan. Tranh thủ về thăm làng lại bị xua đuổi, khinh miệt, Thạo rất tủi...
Hoan quay trở lại làng tìm cách bắn chết tên đội Đỗ. Do mấy ngày ẩn náu ngoài đồng, Hoan kiệt sức sốt cao, được Phát cõng chạy tìm xuống khu du kích. Quân...
Trong vai cô hàng xén, Thư đã khôn khéo tìm cách trò chuyện thân mật với tên lính gác để Phát và Hoan có thời gian dỡ ngói, trèo vào nhà giam cứu Dìn. Hai...