Ở buổi đọc truyện trước, đoàn chiến sĩ vượt rừng đi lấy gạo đã tới nơi. Kho gạo đã sụp hoàn toàn . Tất cả hối hả hốt gạo vào bồng và trở về chiến khu ngay. Giặc bất chợt đánh B52 đường mòn. Chúng đặt ổ phục kích. Chỉ còn cách vượt thật nhanh. Tốp người đi như chạy. Đột nhiên Kiêu hô cả đoàn đứng lại nhưng Linh cho rằng dừng lại là tự vẫn. Tất cả mọi người lúc này đều hướng về Linh, chờ đợi quyết định ở anh. Họ biết quá rõ sự táo bạo , lanh trí của người đội trưởng trinh sát này.
Tiểu đội của Cường được giao nhiệm vụ làm mũi chủ công phá thế cắm cờ của địch. Như một sự sắp đặt của số phận, lại như một sự ngẫu nhiên đến khó tin đại...
Để giữ được Thành cổ vững chắc quân ta thương vong nhiều, mỗi ngày mất đi trên trăm người, không sức nào bổ sung nổi. Nhưng tinh thần anh em vẫn không suy...
Trong đầu tên trung uý Quang không khỏi day dứt sống lại toàn bộ trận đánh giáp lá cà trong Thành cổ vừa qua. Hắn không thể hiểu nổi sự chống trả quật...