Trong những ngày lễ hội, Lẫm như người bị thôi miên si mê thầy mo Triệu đến mức ăn không ngon, ngủ không yên. Hình bóng Tráng A Pinh giờ chỉ còn vật vờ như cái bóng trong đầu Lẫm. Hết lễ hội Gầu Tào, Vương Quân Lịnh lưu lại nhà Thào Sính Lùng thêm một ngày nữa. Vô tình, người này nhận ra Tráng A Pinh qua đặc điểm mất một đốt ngón tay út . Gần hai mươi năm qua, Pinh tưởng ký ức đó vĩnh viễn chôn vào quá khứ. Không ngờ cái bí mật về ngón tay út bàn tay trái bị mất một đốt mà bao lâu nay Pinh giấu giếm...
Không giữ được rừng, Ba Đẩu bất thần quỳ xuống, ba vái xin anh em tha thứ. Anh nhận ra mình không còn cách nào khác nữa là để mọi người phải rời xa nơi...
Gặp lại Ba Đẩu, biết bao buồn vui trở về với hai người bạn từng vào sinh ra tử. Những giọt nước mắt nghẹn ngào, lặng lẽ, xót xa cho nhau. Ba Đẩu cho biết...
Thế là lại ra đi. Sáu Nguyện tự nhủ phải chăng là cái số của anh nó thế, nhà nước không xong mà tư nhân cũng không được. Bước chân lãng du cuộc hành trình...