Tiểu thuyết “Nửa chừng xuân” của Khái Hưng đăng lần đầu tiên trên báo Phong hóa của Tự lực văn đoàn vào năm 1933 và in thành sách năm 1934. Đây là tiểu thuyết có tiếng vang lớn, được dư luận đương thời hoan nghênh đón nhận. Ý nghĩa mới mẻ của “Nửa chừng xuân” là ở chỗ cuốn tiểu thuyết mang tính luận đề rõ rệt, tuyên chiến mạnh mẽ với lễ giáo phong kiến chà đạp lên tình yêu và hạnh phúc cá nhân. Tác phẩm phản ánh xung đột tư duy cũ - mới đã trở nên gay gắt, lan rộng trong đời sống thành thị...
Liễu cho rằng Bằng mọi cách phải giầu hơn, mạnh mẽ và quyền uy hơn những kẻ như tên Lang Quặp, cô chính thức trở thành mắt xích trong đường dây buôn lậu...
Liễu lên kế hoạch vạch mặt tên Lang Quặp mới vỡ lẽ hắn không chỉ bắt họ nộp tiền mà còn bắt họ phải cho hắn thỏa mãn những dục vọng hoang đàng của mình....