Tiểu thuyết “Nửa chừng xuân” của Khái Hưng đăng lần đầu tiên trên báo Phong hóa của Tự lực văn đoàn vào năm 1933 và in thành sách năm 1934. Đây là tiểu thuyết có tiếng vang lớn, được dư luận đương thời hoan nghênh đón nhận. Ý nghĩa mới mẻ của “Nửa chừng xuân” là ở chỗ cuốn tiểu thuyết mang tính luận đề rõ rệt, tuyên chiến mạnh mẽ với lễ giáo phong kiến chà đạp lên tình yêu và hạnh phúc cá nhân. Tác phẩm phản ánh xung đột tư duy cũ - mới đã trở nên gay gắt, lan rộng trong đời sống thành thị...
Loan đưa Sáu Hùng, Tổng Giám đốc hãng điện tử phía nam đến gặp Thảo để bàncụ thể về việc thuê mặt bằng ngôi nhà của vợ chồng chị. Thoạt nhìn, Thảo chợt...
Mùa đông trôi qua cũng là mùa gặt hái lợi nhuận thuốc lào bất ngờ của Lãm. Nhận thấy tầm quan trọng của cái thứ thuốc này với đồng bào miền núi, gã tạm...
Thảo đã trở về. Sự trở về của chị đã trở thành một ngày hội đối với những người trong khu Phố Lính. Nó không chỉ đơn thuần hàm nghĩa đoàn tụ thông thường...