Tiểu thuyết “Nửa chừng xuân” của Khái Hưng đăng lần đầu tiên trên báo Phong hóa của Tự lực văn đoàn vào năm 1933 và in thành sách năm 1934. Đây là tiểu thuyết có tiếng vang lớn, được dư luận đương thời hoan nghênh đón nhận. Ý nghĩa mới mẻ của “Nửa chừng xuân” là ở chỗ cuốn tiểu thuyết mang tính luận đề rõ rệt, tuyên chiến mạnh mẽ với lễ giáo phong kiến chà đạp lên tình yêu và hạnh phúc cá nhân. Tác phẩm phản ánh xung đột tư duy cũ - mới đã trở nên gay gắt, lan rộng trong đời sống thành thị...
Được bà Phó Đoan o bế và sự thổi phồng của nhà Văn Minh, Xuân tóc đỏ ngày càng có tầm ảnh hưởng trong giới thượng lưu. Trong buổi khánh thành linh đình...
Ông Phán mọc sừng đến thông báo cho Xuân tóc đỏ rằng địa vị của hắn trong gia đình đã rất lung lay khi ai cũng có lý do để ghét hắn, trong đó vợ chồng Văn...
Nhờ tài chữa bệnh bằng thuốc Thánh đền Bia (thực ra là nước ao và rau dại) mà cụ cố tổ khỏi bệnh, Uy tín của Xuân tóc đỏ được nâng cao, được mọi người...