Tiểu thuyết “Nửa chừng xuân” của Khái Hưng đăng lần đầu tiên trên báo Phong hóa của Tự lực văn đoàn vào năm 1933 và in thành sách năm 1934. Đây là tiểu thuyết có tiếng vang lớn, được dư luận đương thời hoan nghênh đón nhận. Ý nghĩa mới mẻ của “Nửa chừng xuân” là ở chỗ cuốn tiểu thuyết mang tính luận đề rõ rệt, tuyên chiến mạnh mẽ với lễ giáo phong kiến chà đạp lên tình yêu và hạnh phúc cá nhân. Tác phẩm phản ánh xung đột tư duy cũ - mới đã trở nên gay gắt, lan rộng trong đời sống thành thị...
Binh tướng Mã Phương trên đường vào thành Cổ Loa đã trúng kế phục binh của Giám quân Lý Bí. Đại tướng Mã Phương bỏ mạng, đám loạn quân chỉ còn hơn ba trăm...
Quân của Vũ Lâm hầu từ ngày thua binh ở Đầm Bạch Long đều bừng tỉnh, chấn chỉnh quân doanh, thao luyện binh mã chờ ngày báo thù. Nhận được tin năm nghìn...
Giám quân Lý Bí đưa ba mươi chiến thuyền cùng một ngàn binh tướng xuống ngã ba Hạc Trì, cho chia đội chiến thuyền đóng thành ba trại khống chế các dòng...
Hết ngày thứ ba không thấy Lý Bí đến chịu tội, cho rằng Mạc Thanh thông đồng với Giám quân lừa gạt mình, Thạch Đạt lệnh cho quân lính đem xử trảm Mạc...