Tiểu thuyết “Nửa chừng xuân” của Khái Hưng đăng lần đầu tiên trên báo Phong hóa của Tự lực văn đoàn vào năm 1933 và in thành sách năm 1934. Đây là tiểu thuyết có tiếng vang lớn, được dư luận đương thời hoan nghênh đón nhận. Ý nghĩa mới mẻ của “Nửa chừng xuân” là ở chỗ cuốn tiểu thuyết mang tính luận đề rõ rệt, tuyên chiến mạnh mẽ với lễ giáo phong kiến chà đạp lên tình yêu và hạnh phúc cá nhân. Tác phẩm phản ánh xung đột tư duy cũ - mới đã trở nên gay gắt, lan rộng trong đời sống thành thị...
Tuy chưa bị tên Lơ Rát nghi ngờ, nhưng Thạo rất buồn vì không thể liên lạc với Hoan. Tranh thủ về thăm làng lại bị xua đuổi, khinh miệt, Thạo rất tủi...
Hoan quay trở lại làng tìm cách bắn chết tên đội Đỗ. Do mấy ngày ẩn náu ngoài đồng, Hoan kiệt sức sốt cao, được Phát cõng chạy tìm xuống khu du kích. Quân...
Trong vai cô hàng xén, Thư đã khôn khéo tìm cách trò chuyện thân mật với tên lính gác để Phát và Hoan có thời gian dỡ ngói, trèo vào nhà giam cứu Dìn. Hai...