Ái tình vì bổn phận ba năm đầu đã đem đến cho Lộc hai thằng con trai. Song có sinh mà không có dưỡng, chúng đều chết cả. Đối với bà án , thì đó là một cuộc đời hết hy vọng . Bà vô cùng đau đớn và sinh ra lo sợ đó là sự quả báo. Con dâu bà vì buồn bực, khổ sở sinh ra gắt gỏng, hỗn xược với bà. Lộc dường như cảm nhận được những day dứt và những nỗi khổ tâm của mẹ nên chàng đã có ý dò xét về lý do Mai bỏ nhà ra đi năm năm trước.
Duy cứ thế miên man trong thế giới suy tưởng đứt gãy của anh, thế giới mà anh không còn muốn cảm thấy có M. Anh bỗng thấy tên anh và tên M đứng cạnh nhau...
Duy nhớ về những ngày đầu gặp M. Nàng là môt người lạc quan, cứng cỏi và giàu tình cảm một cách lạ lùng. Sau lần M liều mình cứu anh ở bãi tắm, Duy choáng...
Duy mệt mỏi trở về phòng khách sạn khi không còn tìm thấy bóng áo trắng kia, anh cảm thấy như một thứ quý giá vừa vuột khỏi tay mình. Anh đau khổ khi biết...
Sau cuộc điện thoại với M, Duy ráo rác khi không nhìn thấy ai ngoài bãi biển, bóng váy trắng của người phụ nữ vừa nhìn anh từ xa đã biến đâu mất. Anh đi...