Con nhà nghèo là tiểu thuyết của Hồ Biểu Chánh xuất bản năm 1930, được xây dựng với hai tuyến nhân vật là giới điền chủ quyền thế và giới tá điền bị trị, trong một xã hội thuở giao thời giữa phong kiến và Tây hóa. Cô Tư Lựu con nhà tá điền, bố mẹ mất sớm, có hai người anh là cai tuần Bưởi và Ba Cam. Cai tuần Bưởi là tá điền của bà Cai Hiếu và vợ chồng cậu Hai Nghĩa, còn Ba Cam làm tài xế xe hơi cho một ông thầy kiện ở Sài Gòn.
Liễu cho rằng Bằng mọi cách phải giầu hơn, mạnh mẽ và quyền uy hơn những kẻ như tên Lang Quặp, cô chính thức trở thành mắt xích trong đường dây buôn lậu...
Liễu lên kế hoạch vạch mặt tên Lang Quặp mới vỡ lẽ hắn không chỉ bắt họ nộp tiền mà còn bắt họ phải cho hắn thỏa mãn những dục vọng hoang đàng của mình....