Chỉ trong nửa tuần trăng cả Lãng Khuê không còn nơi nào nguyên vẹn . Bao nhiêu công sức của Chánh tổng Nguyễn Viết Ngũ cùng khát vọng của nhân dân Lãng Khuê đổ xuống sông xuống biển. Nhân một đêm mưa phùn gió bấc, tất cả binh lính quân Pháp ngủ say, Chủ tịch Việt Minh huyện Bách Thanh Trử Trắc Long dẫn một đội quân từ Vân Hạc Đá Vách về đột nhập lô cốt xóm Cổ. Tát cả đám quân Pháp bị bắt sống .Toàn bộ bọn Việt Gian chỉ điểm ở Bách Thanh bị tóm gọn. Chủ tịch Viết Ngũ được minh oan.
Tiểu đội của Cường được giao nhiệm vụ làm mũi chủ công phá thế cắm cờ của địch. Như một sự sắp đặt của số phận, lại như một sự ngẫu nhiên đến khó tin đại...
Để giữ được Thành cổ vững chắc quân ta thương vong nhiều, mỗi ngày mất đi trên trăm người, không sức nào bổ sung nổi. Nhưng tinh thần anh em vẫn không suy...
Trong đầu tên trung uý Quang không khỏi day dứt sống lại toàn bộ trận đánh giáp lá cà trong Thành cổ vừa qua. Hắn không thể hiểu nổi sự chống trả quật...
Cuộc chiến đấu bảo vệ Thành cổ đã bước sang ngày thứ ba mươi. Để có được con số ba mươi mang tinh thần bám trụ phi thường ấy trong cục diện quá chênh lệch...