Mặc dù biết ông Hội đồng không cho con gái về nhà chồng và thái độ đoạn nghĩa của vợ nhưng Thượng Tứ ra về với tâm trạng nhẹ nhàng. Trở về nhà, Cậu quyết định cho bà con nghèo vay lúa không lấy lãi và không thu tiền thổ trạch của những nhà ở trong đất của cậu nữa, đồng thời bớt một phần mười số lúa tá mỗi năm cho tá điền. Thầy Ban Biện Chí không bằng lòng với việc làm của cậu và cho rằng làm như vậy là cậu sắp đến ngày mạt. Nhưng cậu không quan tâm đến những lời đám tếu ấy...
Ông Hậu vay được tiền nhà băng rồi mở rộng diện tích trồng cam sành lên tới đúng năm chục mẫu như ông hằng mơ ước. Chỉ sau ba năm ông đã trả xong tiền vay...
Lễ Khao mừng ông Hậu nhận chức Chánh tổng diễn ra suôn sẻ, tốt đẹp. Các khách trên tỉnh, trên phủ được ông Hậu tặng quà là những hòm gỗ nặng trịch đựng...
Ông Hậu hài lòng với cơ ngơi giàu có nhà mình, ông tự hào bới nó được làm nên bởi chính bàn tay lao động của ông mà không phải do cướp bóc của ai mà có...
Sinh 21 tuổi quê ở Thái Bình, Hạnh, 18 tuổi quê ở Hà Nam cùng là dân nghèo đói, phiêu bạt về đất Bố Hạ làm thuê cho nhà chánh tổng Lý Hậu. Làng Mai Hạnh...
Ông Chánh Hậu- nhân vật chính trong truyện là hiện thân của lòng từ thiện, ý chí quật khởi của một dòng họ đầu thế kỉ 19 trong cuộc đấu tranh chống thực...