Đúng lúc cả Đề Sặt và Thống Lịnh đều tái mặt vì đạn của quân Tây, thì quân của Đề Trung và của Đề Thám bắn vỗ cạnh sườn chúng, tiếp viện cho ta. Theo nhận định của Mũi Khoằm và Mặt Ngựa, không phải cánh quân của Đề Sặt mà cánh quân của Đề Dương (một tên khác của Hoàng Hoa Thám) và người tham mưu rất già dặn, gan dạ đó là Đề Hả (tức Đề Nắm) là mối nguy hiểm hơn cả. Mũi Khoằm hết sức coi chừng cánh quân của Đề Dương, hắn nuôi tham vọng sẽ bắt sống được cả Đề Dương và Đề Hả.
Sau khi ở lại làng Trò một ngày, chuẩn bị cơm nắm, muối mè để hành quân vượt núi lên chiến khu Hòa Mỹ , Đội rời làng lúc mờ sáng, được ông lão tên Bụng có...
Ở buổi đọc truyện trước, trưa ngày 6 tháng 2 năm 1947, quân tiếp viện của giặc đã chọc thủng phòng tuyến sông Nong. Các bạn trong đội thiếu niên trinh sát...