Đúng lúc cả Đề Sặt và Thống Lịnh đều tái mặt vì đạn của quân Tây, thì quân của Đề Trung và của Đề Thám bắn vỗ cạnh sườn chúng, tiếp viện cho ta. Theo nhận định của Mũi Khoằm và Mặt Ngựa, không phải cánh quân của Đề Sặt mà cánh quân của Đề Dương (một tên khác của Hoàng Hoa Thám) và người tham mưu rất già dặn, gan dạ đó là Đề Hả (tức Đề Nắm) là mối nguy hiểm hơn cả. Mũi Khoằm hết sức coi chừng cánh quân của Đề Dương, hắn nuôi tham vọng sẽ bắt sống được cả Đề Dương và Đề Hả.
Tiểu đội của Cường được giao nhiệm vụ làm mũi chủ công phá thế cắm cờ của địch. Như một sự sắp đặt của số phận, lại như một sự ngẫu nhiên đến khó tin đại...
Để giữ được Thành cổ vững chắc quân ta thương vong nhiều, mỗi ngày mất đi trên trăm người, không sức nào bổ sung nổi. Nhưng tinh thần anh em vẫn không suy...