Sau năm năm sống yên ổn, sang đầu năm 1966, thành phố có lệnh sơ tán khẩn cấp. Gia đình Núi được sẻ làm ba. Anh Ý về ở với cậu em út của mẹ cả bên Thủy Nguyên, Núi “chỉ huy” ba đứa em về ở nhà cậu mợ ở huyện Kinh Môn. Bố mẹ hắn ở lại vừa bám sát cơ quan , nhà máy vừa gấp rút chuẩn bị phương án chiến đấu, một cuộc chiến đấu mất còn với máy bay giặc Mỹ. Mười sáu tuổi Núi đã có đầy đủ phẩm chất của một người lớn biết lo toan học hành , nuôi dạy các em. Tuy nhiên, ở cái tuổi nửa là người lớn, nửa trẻ...
Kết thúc khóa huấn luyện, Lương được cử làm cơ trưởng, phụ trách Toản, người kém anh 4 tuổi. Trận xuất kích đầu tiên, do nôn nóng, Toản “để sổng” mục tiêu...
Tranh thủ hai ngày phép đi thăm em gái và cháu nhỏ ở nơi Kiều Sơn, những kỷ niệm về cha mẹ, về tuổi thơ ùa về, khiến Lương không khỏi xúc động. Nghĩ đến...