Thương con chưa đầy năm đã bị mẹ bỏ rơi, Núi ôm con nhỏ lên tận Bắc Giang tìm vợ. Không có chỗ ngủ, hai bố con Núi phải ngủ bờ, ngủ bụi dưới mái hiên, trong tiết trời mưa gió. Vật lộn mấy hôm, qua một đàn em giang hồ, Núi tìm được Mai đang ở cùng với Hưng “sẹo tại dốc Sài Hồ, Lạng Sơn. Gặp lại người từng đầu ấp tay gối, là bố của con gái mình, Mai câng câng, tỏ ra khó chịu , không những không về với con mà còn doạ bán con sang Trung Quốc.
Sài không thể ngờ rằng cuộc sống cực nhọc của người lính đối với anh lại thiêng liêng đến thế. Mười 17 năm vào lính thì 11 năm anh đi biền biệt, nguyên...
Khi nghe một người cùng quê học với Hương và Sài báo tin cụ đồ Khang – bố của Sài mất, Hương đã quyết định về quê viếng cụ đồ. Trong đám ma cụ đồ mọi...
Nhìn cái dáng tất bật, quê mùa của Sài ai cũng tưởng Sài là người ăn no vác nặng, nhưng mấy ai biết để được đi B Sài đã “cắn răng chịu đựng”, vất vả tập...