Vậy là Lèng đã thuyết phục được mọi người trong nhà thay đổi cái nếp xưa nay chưa có, để chung sức gìn giữ hậu phương,lo đỡ cho người đi đánh giặc. Chị bộ cũng hoàn toàn đồng ý với cách thu xếp của Lèng. Kể từ đó, ngôi nhà của Lèng, bố bầm Lèng, bủ Hón, ba bóng già cùng nương tựa vào nhau, không còn cảnh bủ Hón phải lủi thủi một mình nữa.
Sài không thể ngờ rằng cuộc sống cực nhọc của người lính đối với anh lại thiêng liêng đến thế. Mười 17 năm vào lính thì 11 năm anh đi biền biệt, nguyên...
Khi nghe một người cùng quê học với Hương và Sài báo tin cụ đồ Khang – bố của Sài mất, Hương đã quyết định về quê viếng cụ đồ. Trong đám ma cụ đồ mọi...
Nhìn cái dáng tất bật, quê mùa của Sài ai cũng tưởng Sài là người ăn no vác nặng, nhưng mấy ai biết để được đi B Sài đã “cắn răng chịu đựng”, vất vả tập...