Phnompenh mới giải phóng chưa bao lâu nhưng mầm hồi sinh đã bắt đầu hé nhú. Lại Củng không khỏi tự hào hãnh diện khi được thưởng ngoạn những khoảnh khắc thanh bình mà người lính chiến không bao giờ mơ tới. Khoảnh khắc phải đánh đổi bằng bao máu xương đồng đội, bao khoảnh khắc xuân của không biết bao nhiêu tuổi trẻ. Giữa đất khách quê nhà viễn xứ nắng vàng mà thâm tâm anh không thể nguôi ngoai nhớ về mảnh đất biên cương quê nhà đang bị xâm phạm. Anh mong được trở về về dù phải ngã xuống nhưng như...
Thú, một người lính trẻ, với quá khứ đầy khó khăn và những cảm xúc sâu sắc về gia đình và trách nhiệm. Bố của Thú là một người tàn tật, sống trong tủi...
Chính uỷ Quang Văn là người có cái nhìn sâu sắc và khách quan. Mặc dù Tuy có vẻ ngoài xấu xí và thái độ có phần nịnh bợ, nhưng ông cũng nhận thấy sự...