Từ khi khỏi mắt, Minh thường xuyên vắng nhà. Liên không âu yếm, khuyên ngăn chồng nữa mà nàng đối phó bằng tấm lòng nhẫn nại. Theo lời khuyên của Văn, Liên ăn vận theo lối tân thời, nàng nghiễm nhiên trở nên một bà giáo trong hạng trung lưu trẻ tuổi, xinh xắn. Nàng cũng không đi bán hàng hoa nữa mà chỉ ở nhà bán cất cho chị em. Trước sự diễm lệ, dịu dàng của Liên, Văn vô cùng cảm động và thoáng qua suy nghĩ ham muốn Liên. Nhưng ý nghĩ ấy vụt tắt khi chàng mường tượng ra cảnh vợ chồng Minh đoàn tụ....
Gặp lại Ba Đẩu, biết bao buồn vui trở về với hai người bạn từng vào sinh ra tử. Những giọt nước mắt nghẹn ngào, lặng lẽ, xót xa cho nhau. Ba Đẩu cho biết...
Thế là lại ra đi. Sáu Nguyện tự nhủ phải chăng là cái số của anh nó thế, nhà nước không xong mà tư nhân cũng không được. Bước chân lãng du cuộc hành trình...