Thấm thoắt ba mùa sen đã trôi qua, thầy Hoàng Xuân Đường qua đời để lại nỗi đau không thể bù đắp cho vợ, các con, cùng các cháu. Ở tuổi lên ba, lần đầu tiên cậu bé Côn hiểu thế nào là mất mát, hiểu thế nào là sự ra đi của một con người. Sau này cha mất, vợ chồng anh Nguyễn Sinh Sắc cùng các con dọn về ở chung với bà đồ. Bà con làng xóm ai cũng khen bà có người con rể hiếu thảo, tận tâm. Bà đồ cũng xúc động nhớ lại những ngày đầu Nguyễn Sinh Sắc về ở với gia đình bà, tuổi thơ nghèo khó vất vả buồn...
Chuyển đến dạy học tại vùng đất mới Đức Thọ, Hà Tĩnh, việc đầu tiên, ông Phó bảng Nguyễn Sinh Sắc dẫn Côn đi thăm các gia đình nghĩa quân từng nổi dậy...
Sau đám tang của cụ đồ An, mặc dù dân làng Võ Liệt, Thanh Chương tha thiết muốn đón ông Phó bảng Nguyễn Sinh Sắc quay trở lại dạy học, nhưng ông đã từ...
Dẫu đỗ đạt cao, nhưng thấm nỗi đau mất nước, hiểu quan lại cũng chỉ là bù nhìn dưới sự đô hộ của thực dân Pháp, ông Phó bảng Nguyễn Sinh Sắc đã viện lý do...