Bịn rịn chia tay bà con làng xóm, vợ chồng anh Nguyễn Sinh Sắc cùng hai con trai khăn gói từ quê nhà vào Huế. Trên đường đi, những cảnh đẹp non nước mây trời làm cậu bé Côn ngạc nhiên thích thú. Lần đầu tiên được nhìn thấy biển khiến tâm hồn ngây thơ của cậu bé Côn không khỏi xúc động. Qua những câu thơ ngẫu hứng của Côn, anh Sắc sớm nhận thấy con mình có một tâm hồn tài hoa kì lạ.
Hai chị gái không còn, Y thích giấu mình hàng giờ trong nhà xí chỉ có đám giòi trắng tưởng tượng. Rồi cái nhà xí cũng bị y đốt cho cháy hết đám giòi trắng...
Kí ức của Y trở về tuổi thơ nơi vùng đất bị yểm bùa. Dòng họ nhà Y lớn lắm nhưng hễ cứ đẻ con gái đều trở thành gái dở, con trai sáng láng, giỏi giang thì...