Ngoài những công việc thường nhật Nguyễn Tất Thành rất chăm đọc sách, muốn tìm hiểu xã hội Pháp qua đường sách báo. Đi con đường nào để cứu nước? Câu hỏi này khiến Thành luôn trăn trở, cần phải có cái nhìn xa hơn chứ không thể dựa vào sự giúp đỡ của người Nhật như con đường của Duy Tân Hội do cụ Phan Bội Châu khởi xướng đang đi. Sự thận trọng lúc này thật cần thiết.
Từ ngày hai mẹ con y đi khỏi làng, số người còn lại cũng co cụm lại trong khi lũ mèo hoang ngày càng bánh trướng. Những cơn mơ day dứt về làng cũ vẫn cứ...
Hai chị gái không còn, Y thích giấu mình hàng giờ trong nhà xí chỉ có đám giòi trắng tưởng tượng. Rồi cái nhà xí cũng bị y đốt cho cháy hết đám giòi trắng...