Một tháng sau, nhân dịp nghỉ hè Trường xin phép mẹ về An Lâm chơi, vừa là để thăm lại quê nhà, thăm những kỉ niệm êm đềm thời thơ ấu, vừa là để kèm dậy người con của bà Nhì như lời chàng đã hứa. Nhà bà Nhì vốn nghèo nên mấy mẹ con chỉ quây quần sống với nhau trong nếp nhà cũ. Bích là cậu con trai thi trượt mà bà nhờ Trường dạy học. Khi Trường đến thăm nhà bà Nhì, chỉ có Trinh , cô bé có đôi mắt to và đen vẫn thường chơi với Trường và Lan ngày trước là ở nhà, còn Bích đi khất nợ bên sông chưa về.
Dẫu đỗ đạt cao, nhưng thấm nỗi đau mất nước, hiểu quan lại cũng chỉ là bù nhìn dưới sự đô hộ của thực dân Pháp, ông Phó bảng Nguyễn Sinh Sắc đã viện lý do...
Sự linh lợi thông minh, ham hiểu biết cùng những suy nghĩ sớm già dặn của Côn đã khiến ông Phó bảng Nguyễn Sinh Sắc không khỏi ngạc nhiên và mừng thầm....