Một tháng sau, nhân dịp nghỉ hè Trường xin phép mẹ về An Lâm chơi, vừa là để thăm lại quê nhà, thăm những kỉ niệm êm đềm thời thơ ấu, vừa là để kèm dậy người con của bà Nhì như lời chàng đã hứa. Nhà bà Nhì vốn nghèo nên mấy mẹ con chỉ quây quần sống với nhau trong nếp nhà cũ. Bích là cậu con trai thi trượt mà bà nhờ Trường dạy học. Khi Trường đến thăm nhà bà Nhì, chỉ có Trinh , cô bé có đôi mắt to và đen vẫn thường chơi với Trường và Lan ngày trước là ở nhà, còn Bích đi khất nợ bên sông chưa về.
Duy nhớ về những ngày đầu gặp M. Nàng là môt người lạc quan, cứng cỏi và giàu tình cảm một cách lạ lùng. Sau lần M liều mình cứu anh ở bãi tắm, Duy choáng...
Duy mệt mỏi trở về phòng khách sạn khi không còn tìm thấy bóng áo trắng kia, anh cảm thấy như một thứ quý giá vừa vuột khỏi tay mình. Anh đau khổ khi biết...
Sau cuộc điện thoại với M, Duy ráo rác khi không nhìn thấy ai ngoài bãi biển, bóng váy trắng của người phụ nữ vừa nhìn anh từ xa đã biến đâu mất. Anh đi...