Trường bắt đầu nhận ra sự nhỏ nhen và vô lý của mình , chàng hối hận với những gì mình đã đối xử với vợ con. Chàng bỏ đi chơi với chúng bạn , không muốn về nhà để khỏi nhắc lại những hành vi nhỏ nhen ấy, song những cuộc đi vui chơi chỉ để lại trong tâm hồn chàng những dư vị chua chát thêm.
Núi đưa con về Hải Phòng trong tình trạng con bé bị ỉa chảy mất nước. Được bà tổ trưởng và bà con cùng ngõ giúp đỡ, con gái hắn đã qua cơn nguy kịch....
Thương con chưa đầy năm đã bị mẹ bỏ rơi, Núi ôm con nhỏ lên tận Bắc Giang tìm vợ. Không có chỗ ngủ, hai bố con Núi phải ngủ bờ, ngủ bụi dưới mái hiên,...