Sau lần đụng độ thiếu úy Tùng, mặc lời cảnh báo của anh về nạn cướp của giết người trong rừng đêm biên giới, Liễu âm thầm tách khỏi đoàn, tự tìm cho mình một con đường khác. Quả nhiên một đêm gió lộng trời đầy sao , cô đụng độ ba tên cướp với súng ngắn và sán chảy trong tay. Bằng trí thông minh, tài phán đoán sự cứng rắn, chấp nhận đánh cược với bọn cướp cô đã thoát được nanh vuốt của chúng mà chỉ bị thương nhẹ.
Đã bao nhiêu ngày Cúc Huyền nằm ở bệnh viện như một cái cây chờ mùa hè qua hết để tàn tạ theo tiếng chim. Cúc Huyền hiểu rõ trong nỗi tuyệt vọng của mình...
Luỹ về thành phố, những ngày sau đó trời mưa liên tiếp vào mỗi buổi chiều. Ngồi trong lớp học, Cúc Huyền nghĩ tới con đường về nhà. Cô sợ phaỉ đi về con...
Sau giờ tan học, Luỹ chờ và mong ngóng được gặp Cúc Huyền nhưng vì sợ chúng bạn biết hai người có tình cảm với nhau nên Cúc Huyền không muốn đi về cùng...