Nhận thấy trang trại ở Lam Sơn rộng mênh mông, lại có mọi thứ hơn hẳn Lỗi Giang, đang lúc hòa hoãn, Thị Lộ đề nghị Lê Lợi chuyển đại bản doanh về Lam Sơn, suy nghĩ này của nàng cũng trùng hợp với ý định của Bình Định Vương và được ngài đồng ý ngay lập tức .
Không giữ được rừng, Ba Đẩu bất thần quỳ xuống, ba vái xin anh em tha thứ. Anh nhận ra mình không còn cách nào khác nữa là để mọi người phải rời xa nơi...
Gặp lại Ba Đẩu, biết bao buồn vui trở về với hai người bạn từng vào sinh ra tử. Những giọt nước mắt nghẹn ngào, lặng lẽ, xót xa cho nhau. Ba Đẩu cho biết...
Thế là lại ra đi. Sáu Nguyện tự nhủ phải chăng là cái số của anh nó thế, nhà nước không xong mà tư nhân cũng không được. Bước chân lãng du cuộc hành trình...