Trên đường vào Nam, những kí ức về quê hương Quảng Bình lại tràn về trong đại tướng Võ Nguyên Giáp. Ông nhớ những lời dạy bảo của người ông ngoại về ý nghĩa hình ảnh hai ông Văn, Võ luôn đứng cạnh nhau để làm nên nghiệp lớn . Những lời dạy của ông ngoại và quê nhà đã theo Võ Nguyên Giáp suốt cả cuộc đời. Khi được Bác Hồ giao việc cầm quân, nghĩ đến lời dạy đó, ông đã lấy tên Văn làm tên gọi của mình để sống sao cho đúng hơn, tốt hơn như điều ông ngoại hằng mong.
Duy cứ thế miên man trong thế giới suy tưởng đứt gãy của anh, thế giới mà anh không còn muốn cảm thấy có M. Anh bỗng thấy tên anh và tên M đứng cạnh nhau...
Duy nhớ về những ngày đầu gặp M. Nàng là môt người lạc quan, cứng cỏi và giàu tình cảm một cách lạ lùng. Sau lần M liều mình cứu anh ở bãi tắm, Duy choáng...
Duy mệt mỏi trở về phòng khách sạn khi không còn tìm thấy bóng áo trắng kia, anh cảm thấy như một thứ quý giá vừa vuột khỏi tay mình. Anh đau khổ khi biết...
Sau cuộc điện thoại với M, Duy ráo rác khi không nhìn thấy ai ngoài bãi biển, bóng váy trắng của người phụ nữ vừa nhìn anh từ xa đã biến đâu mất. Anh đi...