Trên đường vào Nam, những kí ức về quê hương Quảng Bình lại tràn về trong đại tướng Võ Nguyên Giáp. Ông nhớ những lời dạy bảo của người ông ngoại về ý nghĩa hình ảnh hai ông Văn, Võ luôn đứng cạnh nhau để làm nên nghiệp lớn . Những lời dạy của ông ngoại và quê nhà đã theo Võ Nguyên Giáp suốt cả cuộc đời. Khi được Bác Hồ giao việc cầm quân, nghĩ đến lời dạy đó, ông đã lấy tên Văn làm tên gọi của mình để sống sao cho đúng hơn, tốt hơn như điều ông ngoại hằng mong.
Sài đưa Châu về quê báo cáo và để họ hàng xem mặt. Châu thể hiện là người khôn khéo, tháo vát đã chiếm được cảm tình của tất cả mọi người trong gia đình...
Bất chấp sự gièm pha, can ngăn của Hương và những người thân, Sài quyết chí yêu Châu. Những ngày yêu cô, anh cảm thấy hạnh phúc đến với mình ào ạt, gấp...
Sài và Châu đã có buổi gặp gỡ, giãi bày tình cảm với nhau. Qua lời kể của Châu, cô yêu nhầm người đã có vợ, hai con nhưng vẫn lý lẽ rằng không thể cưỡng...
Giữa những ngày bối rối không biết đi đâu về đâu, Sài đã nhận quyết định chuyển về trường Đại học Kỹ thuật quân sự. Vậy là anh đã có cái nghề, có cái cần...