Xe của Bộ trưởng Võ Nguyên Giáp vào đến Huế trong một buổi chiều đông lạnh. Đã gần mười năm ông mới trở lại Huế. Ông bồi hồi nhớ lại bao cảnh cũ người xưa, bài học khổ đau mất nước và tình nghĩa nước non sâu nặng từ mảnh đất này. Nhớ về những kỉ niệm tại ngôi trường Pháp tự Quốc học trường môn, Võ Nguyên Giáp không thể quên người thày giáo nước ngoài đã dạy ông nhiều điều về cách lập luận, phản biện để tìm ra điều đúng nhất.
Sài đưa Châu về quê báo cáo và để họ hàng xem mặt. Châu thể hiện là người khôn khéo, tháo vát đã chiếm được cảm tình của tất cả mọi người trong gia đình...
Bất chấp sự gièm pha, can ngăn của Hương và những người thân, Sài quyết chí yêu Châu. Những ngày yêu cô, anh cảm thấy hạnh phúc đến với mình ào ạt, gấp...
Sài và Châu đã có buổi gặp gỡ, giãi bày tình cảm với nhau. Qua lời kể của Châu, cô yêu nhầm người đã có vợ, hai con nhưng vẫn lý lẽ rằng không thể cưỡng...
Giữa những ngày bối rối không biết đi đâu về đâu, Sài đã nhận quyết định chuyển về trường Đại học Kỹ thuật quân sự. Vậy là anh đã có cái nghề, có cái cần...