Xe của Bộ trưởng Võ Nguyên Giáp vào đến Huế trong một buổi chiều đông lạnh. Đã gần mười năm ông mới trở lại Huế. Ông bồi hồi nhớ lại bao cảnh cũ người xưa, bài học khổ đau mất nước và tình nghĩa nước non sâu nặng từ mảnh đất này. Nhớ về những kỉ niệm tại ngôi trường Pháp tự Quốc học trường môn, Võ Nguyên Giáp không thể quên người thày giáo nước ngoài đã dạy ông nhiều điều về cách lập luận, phản biện để tìm ra điều đúng nhất.
Ở diến biến trước, nội dung truyện lại dẫn về cô gái ở hiện tại còn mang nặng kí ức về xóm Chùa Cuối, cùng với câu hỏi vì sao bố cô lại bỏ đi? Sự ra đi...
Từ ngày hai mẹ con y đi khỏi làng, số người còn lại cũng co cụm lại trong khi lũ mèo hoang ngày càng bánh trướng. Những cơn mơ day dứt về làng cũ vẫn cứ...
Hai chị gái không còn, Y thích giấu mình hàng giờ trong nhà xí chỉ có đám giòi trắng tưởng tượng. Rồi cái nhà xí cũng bị y đốt cho cháy hết đám giòi trắng...