Võ Nguyên Giáp là người luôn tìm tòi. Ông đã tìm hiểu nhiều trí thức xuất sắc học ở Pháp về, hiểu được thân phận của họ .Ông luôn nhớ lời cụ Phan Bội CHâu: Làm gì cũng được nhưng còn thằng Tây thì muốn làm gì cho dân tộc cũng không thể làm được. Phải giành cho được độc lập đã. Chính vì vậy ông đã không sang Pháp.
Duy cứ thế miên man trong thế giới suy tưởng đứt gãy của anh, thế giới mà anh không còn muốn cảm thấy có M. Anh bỗng thấy tên anh và tên M đứng cạnh nhau...
Duy nhớ về những ngày đầu gặp M. Nàng là môt người lạc quan, cứng cỏi và giàu tình cảm một cách lạ lùng. Sau lần M liều mình cứu anh ở bãi tắm, Duy choáng...
Duy mệt mỏi trở về phòng khách sạn khi không còn tìm thấy bóng áo trắng kia, anh cảm thấy như một thứ quý giá vừa vuột khỏi tay mình. Anh đau khổ khi biết...
Sau cuộc điện thoại với M, Duy ráo rác khi không nhìn thấy ai ngoài bãi biển, bóng váy trắng của người phụ nữ vừa nhìn anh từ xa đã biến đâu mất. Anh đi...