Hoa đã nói hết sự việc bị Tích cưỡng hiếp cho bố mẹ và gia đình biết. Cả nhà ai cũng xót xa và căm phẫn cho cô, mọi người bàn nhau sẽ kiện thằng Tích. Gia đình càng xót xa thì Hoa càng lấn bấn tâm trạng buồn. Cô rơi vào trạng thái u mê, bỗng dưng cô nghĩ đến chuyện phải làm ác. Cô hành hạ thân thể mình và vô cảm trước sự nguy hiểm của mọi người và sự vật xung quanh. Từ thử thành quen, cô đã bán mình cho quỷ dữ. Chỉ khi mẹ cô bị sốt cao phải đi bệnh viên mới giúp Hoa tỉnh ngộ và nhận thấy mình...
Duy cứ thế miên man trong thế giới suy tưởng đứt gãy của anh, thế giới mà anh không còn muốn cảm thấy có M. Anh bỗng thấy tên anh và tên M đứng cạnh nhau...
Duy nhớ về những ngày đầu gặp M. Nàng là môt người lạc quan, cứng cỏi và giàu tình cảm một cách lạ lùng. Sau lần M liều mình cứu anh ở bãi tắm, Duy choáng...
Duy mệt mỏi trở về phòng khách sạn khi không còn tìm thấy bóng áo trắng kia, anh cảm thấy như một thứ quý giá vừa vuột khỏi tay mình. Anh đau khổ khi biết...
Sau cuộc điện thoại với M, Duy ráo rác khi không nhìn thấy ai ngoài bãi biển, bóng váy trắng của người phụ nữ vừa nhìn anh từ xa đã biến đâu mất. Anh đi...