Trong buổi sinh nhật của bé Hạnh, Luỹ nhận ra ở Cúc Huyền có một sự khéo léo, đảm đang của người con gái. Trước mặt mọi người cô tỏ luôn tỏ ra thẹn thùng và e ngại nhưng khi tiếp xúc lại rất cởi mở và tinh tế. Luỹ bỗng thấy cái gì thuộc về Cúc Huyền cũng trở nên đẹp hơn trong mắt mình. Luỹ thầm cảm ơn chị Thục, cảm ơn cái thị trấn xinh đẹp, yên bình… cảm ơn những cơ duyên để Luỹ có cơ hội làm quen với Cúc Huyền. Luỹ thấy mình mạnh bạo hơn, anh đề nghị với Huyền trốn một buổi nấu cơm dẫn anh và bé...
Càng gần đến ngày mở màn chiến dịch, trên mặt trận Tây Nguyên càng thể hiện rõ chủ nghĩa anh hùng Cách mạng Việt Nam. Những con người không sợ hy sinh...
Trong khí thế của những ngày tuổi trẻ cả nước nô nức lên đường, Oánh – Tiểu đoàn trưởng đặc công rất vui khi được điều động vào chiến trường Tây Nguyên....
Trong những ngày đang rệu rã, hoang mang trước sự bỏ mặc của người Mỹ và khí thế tiến công như vũ bão của quân giải phóng, người cha tư bản của tên Tuấn...